Bất động sản liền kề nhau thường đối diện với nhu cầu di chuyển của cộng đồng, đặc biệt là trong các khu vực đô thị đông đúc. Để đáp ứng nhu cầu này một cách hợp lý và thuận tiện nhất, các chủ sở hữu bất động sản có thể hợp tác để tạo ra lối đi chung. Điều này có thể thực hiện bằng cách góp phần diện tích đất của mình vào để hình thành lối đi chung giữa các tài sản liền kề. Thủ tục thỏa thuận lối đi chung diễn ra như thế nào?
Căn cứ pháp lý
Lối đi chung thuộc sở hữu của ai?
Việc góp phần diện tích đất để tạo lối đi chung mang lại nhiều lợi ích cả cho chủ sở hữu và cộng đồng xung quanh. Trước hết, việc này giúp tạo ra một môi trường sống và làm việc thuận tiện hơn cho cư dân và người lao động trong khu vực. Thay vì phải đối mặt với sự rắc rối và cản trở khi di chuyển giữa các tài sản, họ có thể sử dụng lối đi chung một cách dễ dàng và an toàn.
Lối đi chung không chỉ đơn thuần là một khái niệm phức tạp trong luật pháp, mà còn là một phần không thể thiếu trong cơ cấu xã hội. Hiểu đơn giản, lối đi chung là những con đường, hành lang, hoặc không gian mà mọi người có thể sử dụng để di chuyển giữa các địa điểm khác nhau một cách thuận tiện và dễ dàng nhất. Tuy nhiên, để hiểu rõ hơn về khái niệm này, chúng ta cần phải đi sâu vào các nguồn gốc và quy định của lối đi chung.
Đầu tiên, lối đi chung có thể bắt nguồn từ đất sử dụng làm đường thuộc quyền quản lý của Nhà nước. Điều này có nghĩa là Nhà nước có trách nhiệm và quyền lợi trong việc quản lý và duy trì những lối đi chung này, đảm bảo cho công dân có quyền di chuyển thuận tiện và an toàn.
Thứ hai, lối đi chung cũng có thể hình thành từ những con đường mòn mà người dân thường xuyên đi lại. Những con đường này có thể không được chính thức công nhận nhưng lại phản ánh thói quen di chuyển và sự phát triển tự nhiên của cộng đồng
Thứ ba, lối đi chung cũng có thể được tạo ra thông qua việc chủ sở hữu trích ra một phần đất để đáp ứng nhu cầu di chuyển công cộng. Điều này thường được thực hiện thông qua các thỏa thuận giữa các bên liên quan và tuân thủ theo quy định của pháp luật.
Cuối cùng, lối đi chung có thể được thỏa thuận giữa các bên liên quan, đặc biệt là khi một bất động sản bị bao vây bởi các tòa nhà khác và cần có lối đi chung ra đường công cộng. Quy định về việc này thường được quy định cụ thể trong luật pháp, như Điều 254 của Bộ luật Dân sự 2015.
Đối với việc xác định quyền sở hữu của lối đi chung, các giấy tờ chứng minh pháp lý đóng vai trò quan trọng. Điều này bao gồm giấy chứng nhận quyền sử dụng đất và các giấy tờ liên quan đến hoạt động chuyển nhượng, thừa kế hoặc tặng đất.
Tóm lại, lối đi chung không chỉ là một phần của hạ tầng cơ sở xã hội mà còn là một khía cạnh quan trọng trong quản lý và sở hữu bất động sản. Việc hiểu rõ về quy định và nguồn gốc của lối đi chung là cần thiết để đảm bảo quyền lợi và nhu cầu di chuyển của cộng đồng được đảm bảo và phát triển một cách bền vững.
Thủ tục thỏa thuận lối đi chung diễn ra như thế nào?
Việc tạo lối đi chung cũng giúp tăng cường tính hòa nhập và giao thương giữa các cộng đồng dân cư. Đây là cơ hội để tạo ra một môi trường sống chung hài hòa và thân thiện hơn, khi mà cư dân có thể gặp gỡ, giao lưu và tương tác với nhau một cách tự nhiên và tiện lợi. Luật Dân sự hiện hành chỉ đề cập đến việc lối đi qua tại khoản 1 Điều 254 mà chưa cung cấp quy định cụ thể về lối đi chung. Tuy nhiên, có thể xác định nguồn gốc của lối đi chung qua một số cơ sở nhất định. Đầu tiên, lối đi chung có thể hình thành từ những lối mòn, những đường đi tự nhiên mà người dân thường xuyên sử dụng. Thứ hai, lối đi chung cũng có thể do các chủ sử dụng đất cắt ra một phần của mình để tạo ra, phục vụ nhu cầu di chuyển chung của cộng đồng. Cuối cùng, lối đi chung có thể được người sử dụng đất phía ngoài tự do dành ra, hoặc thông qua thỏa thuận, chuyển nhượng cho người sử dụng đất phía trong để có lối ra đường công cộng.
Trong trường hợp thỏa thuận về lối đi chung, việc lập văn bản ghi nhận các thông tin cần thiết là rất quan trọng để đảm bảo tính pháp lý và tránh tranh chấp sau này. Các thông tin như họ tên, số chứng minh nhân dân hoặc căn cước công dân, địa chỉ hộ khẩu thường trú, cũng như cam kết của các bên đều cần được ghi rõ và chính xác trong văn bản thỏa thuận.
Để đảm bảo tính pháp lý của văn bản thỏa thuận lối đi chung, các bên nên tiến hành lập văn bản có xác nhận và chữ ký đầy đủ. Tuy nhiên, hiện nay, pháp luật không bắt buộc việc công chứng đối với văn bản này. Việc công chứng thỏa thuận lối đi chung có thể tùy thuộc vào nhu cầu cụ thể của các bên.
Tuy nhiên, để tăng tính khách quan và giảm thiểu rủi ro tranh chấp, các bên nên cân nhắc công chứng văn bản thỏa thuận tại văn phòng công chứng hoặc chứng thực tại Ủy ban nhân dân cấp xã nơi có đất. Điều này giúp tăng giá trị pháp lý và đảm bảo tính khách quan, tránh những tranh chấp không mong muốn có thể xảy ra trong tương lai.
Tranh chấp về lối đi chung giải quyết thế nào?
Việc bất động sản liền kề nhau góp phần diện tích đất để tạo lối đi chung không chỉ mang lại lợi ích cho các chủ sở hữu mà còn tạo ra một môi trường sống và làm việc tốt hơn cho cộng đồng xung quanh. Đây là một ví dụ cụ thể về cách các cá nhân và tổ chức có thể hợp tác nhau để tạo ra giá trị cho xã hội và môi trường sống của mình.
Trong trường hợp xảy ra tranh chấp liên quan đến lối đi chung, các bên có quyền yêu cầu cơ quan Nhà nước có thẩm quyền giải quyết vụ việc. Theo quy định của Điều 202 và 203 trong Luật Đất đai 2013, thẩm quyền giải quyết tranh chấp lối đi chung sẽ được phân chia như sau:
1. Trong trường hợp không có giấy tờ về quyền sử dụng đất hoặc các tài liệu tương đương, thẩm quyền giải quyết tranh chấp lối đi chung sẽ thuộc về Ủy ban nhân dân cấp xã hoặc Tòa án. Điều này áp dụng khi không có bằng chứng rõ ràng về quyền sở hữu đất đai.
2. Trong trường hợp có giấy tờ về quyền sử dụng đất, thẩm quyền giải quyết tranh chấp lối đi chung sẽ thuộc về Tòa án
Đối với việc giải quyết tranh chấp lối đi chung, Luật Đất đai 2013 và Bộ luật Tố tụng dân sự 2015 cung cấp các quy định cụ thể như sau:
– Đầu tiên, các bên có thể yêu cầu Ủy ban nhân dân xã, phường tiến hành hòa giải. Trong trường hợp không thể tự hòa giải, họ có thể gửi đơn yêu cầu hòa giải đến Ủy ban nhân dân cấp xã nơi có đất tranh chấp. Chủ tịch Ủy ban nhân dân xã có trách nhiệm tổ chức hòa giải trong thời hạn tối đa 45 ngày kể từ khi nhận đơn yêu cầu giải quyết tranh chấp đất đai.
– Ngoài ra, các bên cũng có thể yêu cầu Ủy ban nhân dân huyện giải quyết hoặc khởi kiện tại Tòa án. Trong trường hợp lối đi chung có giấy tờ liên quan, hồ sơ khởi kiện bao gồm đơn khởi kiện, giấy tờ thỏa thuận lối đi chung, biên bản hòa giải không thành và các tài liệu khác liên quan.
– Trường hợp lối đi chung không có giấy tờ, các bên có thể nộp đơn yêu cầu giải quyết tranh chấp lên Ủy ban nhân dân cấp huyện hoặc Tòa án nhân dân cấp huyện. Hoặc, nếu một trong các bên không đồng ý với kết quả giải quyết từ Ủy ban nhân dân cấp huyện, họ có thể khởi kiện tại Tòa án để được giải quyết.
Thông tin liên hệ:
Vấn đề “Thủ tục thỏa thuận lối đi chung diễn ra như thế nào?” đã được Luật sư X giải đáp thắc mắc ở bên trên. Với hệ thống công ty Luật sư X chuyên cung cấp dịch vụ pháp lý trên toàn quốc. Chúng tôi sẽ giải đáp mọi thắc mắc của quý khách hàng liên quan tới tư vấn chế độ hưu trí đối với giáo viên. Với đội ngũ luật sư, chuyên viên, chuyên gia dày dặn kinh nghiệm, chúng tôi sẽ giúp quý khách giải quyết vấn đề một cách nhanh chóng, thuận tiện, tiết kiệm chi phí và ít đi lại. Chi tiết vui lòng liên hệ tới hotline: 0833102102
Mời bạn xem thêm bài viết:
- Thủ tục giải chấp sổ đỏ mất bao lâu thời gian?
- Thủ tục giải chấp sổ đỏ ngân hàng năm 2023
- Giải chấp sổ đỏ là gì theo quy định năm 2024?
Câu hỏi thường gặp
Theo khoản 2 Điều 43, khoản 4 Điều 144 và Điều 188 Luật Đất đai 2013 quy định thửa đất ở đề nghị tách thửa để chuyển nhượng phải đáp ứng các điều kiện sau đây:
– Đã có sổ đỏ, quyền sử dụng đất/quyền sở hữu tài sản gắn liền với đất;
– Đất không bị kê biên để đảm bảo thi hành án;
– Đất thuộc trường hợp không có tranh chấp;
– Đáp ứng các điều kiện tách thửa tại địa phương.
Theo đó, tại các địa phương sẽ quy định điều kiện tách thửa bao gồm: Diện tích tối thiểu, kích thước tối thiểu, các trường hợp không được tách thửa đất, tách thửa đất mà chưa có lối đi thì phải giành một phần diện tích làm lối đi, tách thửa ở những nơi đã có quy hoạch.
Như vậy, việc tách thửa đất có lối đi chung sẽ được thực hiện khi đáp ứng đủ điều kiện nêu trên.
Pháp luật hiện nay không quy định về kích thước tối thiểu hay tối đa của lối đi chung tối thiểu bao nhiêu mét. Bởi vì việc đặt ra một kích thước cụ thể sẽ gây khó khăn khi áp dụng, do trên thực tế các trường hợp cần mở lối đi chung rất đa dạng và sẽ không đảm bảo được quyền lợi của các bên.